Cuối tháng một đầu năm 2006, di động Mộng Tưởng được chính thức bày bán mới chỉ qua một tháng, nhưng chỉ một tháng này, lại khiến Mộng Tưởng trở thành loại di động mà nhà nhà đều biết.
Cứ cách ba ngày Duyên Mộng lại phát hành một lô hàng, số lượng mỗi lần xuất xưởng đều rất nhiều, nhưng vẫn cung không đủ cầu, khiến lần đầu tiên Hàn Trọng Viễn nhận ra sự to lớn của thị trường trong nước. Mà đây, xét cho cùng cũng phải kể đến việc hắn áp dụng phương pháp Hunger Marketing.
Vì bình thường khó mua được nên mọi người càng cảm thấy loại di động này rất trân quý. Cũng vì khó mua được nên càng ngày càng nhiều tin tức các kiểu. Tiền Mạt lên tầng bật tivi, nhìn thấy một kênh truyền hình địa phương đang phát sóng tin tức có liên quan đến di động Mộng Tưởng. Một cô gái nghe nói người khác có thể mua được di động Mộng Tưởng thì bèn đưa tiền, cuối cùng lại phát hiện đối phương là tên lừa đảo. Trong bản tin còn cố ý đưa ra một vài hình ảnh tiêu thụ cháy hàng của di động Mộng Tưởng, thậm chí MC còn nối máy đến dịch vụ chăm sóc khách hàng của Duyên Mộng hỏi một số việc liên quan. Sau đó dịch vụ chăm sóc khách hàng của Duyên Mộng cho biết, muốn mua di động thì cần phải mua bằng con đường chính thống…
“Rốt cuộc đây là thời sự hay là quảng cáo thế?” Nhất thời Tiền Mạt cạn lời, dạo gần đây những tin tương tự nhiều vô số, di động Mộng Tưởng chẳng cần quảng cáo cũng có thể lên tivi hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-huu-trong-bao/1334622/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.