Nhà họ Trịnh chủ yếu kinh doanh bất động sản ở Cảng thành nên dĩ nhiên, nơi ở của mình sẽ rất tốt. Ngay từ rất xa Trịnh Kỳ đã trông thấy toà biệt thự sừng sững đứng giữa sườn núi.
Đó là một toà biệt thự có một vườn hoa kiểu Âu rộng lớn, vát chéo phía sau còn có một căn nhà nhỏ nơi người giúp việc ở. Biệt thự chiếm diện tích rất lớn, bài trí cũng vô cùng đẹp.
Mẹ y sinh ra trong gia đình quyền quý, hồi trẻ du học ở nước ngoài, từng học rất nhiều tri thức cũng có hoài bão cao xa. Nhưng sau khi lập gia đình thì vẫn đóng thân trong biệt thự này, xử lí mọi việc trong nhà. Bởi kết hôn với người đàn ông mà mình yêu nên bà vẫn luôn sống vui vẻ, cho đến cách đấy không lâu, những bong bóng hạnh phúc bị đâm vỡ.
Hít sâu một hơi, Trịnh Kỳ bước chân vào cửa.
Trịnh Kỳ đã nói với bố mẹ mình dự định về nhà từ trước, nên bây giờ bố mẹ y cũng đang đợi y.
Hoắc Nam Ngọc mẹ của Trịnh Kỳ ngồi trên sô pha, gương mặt chỉnh trang tỉ mẩn mỉm cười, hệt như dáng vẻ ngồi đợi Trịnh Kỳ về nhà trước kia, chẳng hề đổi khác. Nhưng sự chẳng hề đổi khác này, vừa hay lại là khác thường lớn nhất – không một người mẹ nào gặp lại đứa con đã xa cách rất lâu mà còn có thể dửng dưng đến thế.
Có điều tất nhiên chủ nhân nhà họ Trịnh, Trịnh Tu Bình bố của Trịnh Kỳ không phát hiện sự khác thường của vợ mình. Bấy giờ ông ta đang nhìn Trịnh Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-huu-trong-bao/1334600/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.