Thật ra từ trước đến nay Hàn Trọng Viễn vẫn rất thích máy vi tính, rất thích những sản phẩm công nghệ cao. Đời trước lúc vừa tốt nghiệp Đại học xong, còn từng muốn tụ tập một nhóm bạn làm website. Tiếc là sau đó mẹ hắn đột ngột qua đời, tất cả dự định mãi mãi cũng chỉ là dự định mà thôi, rốt cuộc hắn vẫn phải ràng buộc với Hoa Viễn.
Đời này, hắn tuyệt không muốn đi theo đường cũ của đời trước nữa, đổi lại có thể thử sức tự mình sáng lập một vùng trời đất, khỏi phải bị kẻ khác khống chế.
“Xem phim có hiểu không?” Sau khi viết rất nhiều chữ, Hàn Trọng Viễn ngoảnh đầu hỏi Mạnh Ân.
Trên người Hàn Trọng Viễn vẫn nồng đậm hơi lạnh như trước, nhưng Mạnh Ân ở chung với hắn một ngày, đổi lại đã thấy quen: “Không hiểu ạ, tiếng Anh của em không được tốt lắm…”
“Ừm, xem không hiểu thì từ từ rồi xem, hôm nay đi ngủ trước đã!” Hàn Trọng Viễn trực tiếp quyết định.
Hàn Trọng Viễn lại kéo Mạnh Ân đi ngủ, giam chặt người trong lòng mình.
Lần này Mạnh Ân vẫn không thoải mái như trước, vì ban chiều ngủ nhiều mà còn hơi khó ngủ. Yên lặng hồi lâu, sau khi xác định Hàn Trọng Viễn đã ngủ, cậu bèn lặng lẽ định rời đầu khỏi cánh tay Hàn Trọng Viễn. Vừa làm, vừa giữ góc chăn cho Hàn Trọng Viễn, sợ gió lùa vào chăn sẽ khiến Hàn Trọng Viễn cảm lạnh.
Khó khăn lắm mới nhích ra được, rốt cuộc Mạnh Ân thở phào một hơi. Trông thấy cánh tay Hàn Trọng Viễn ngay trước mắt mình, lại không kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-huu-trong-bao/1334547/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.