Đêm dài.
Phòng bệnh trong bệnh viện cũng vô cùng an tĩnh, Hứa Khuynh ngồi dựa ở sô pha ngủ say. Chị Tiêu đi lên, kéo chăn đắp cho Hứa Khuynh, lúc này, cửa phòng bệnh bị gõ vang.
Chị Tiêu vừa quay đầu lại, liền đối diện với người đàn ông cao lớn trước cửa.
Cố Tùy xoa xoa giữa mày, đi đến, thấp giọng: "Ngủ rồi sao?"
Chị Tiêu buông chăn, đứng sang một bên, nói: "Đúng vậy, tôi vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã thấy cô ấy ngủ rồi."
Cố Tùy gật đầu, đi lên, khom lưng nhìn người phụ nữ trên sô pha. Trong tay Hứa Khuynh còn nắm di động, cả người nghiêng ngả, nghiêng đầu nằm, lông mày để trên tay vịn, mái tóc dài xõa tung trên vai, cô còn vô thức cọ cọ lên tay vịn. Cố Tùy cong khóe môi, cúi người ôm cô lên, nói: "Tôi mang cô ấy trở về."
"Được, cô ấy còn chưa có tắm rửa đấy." Chị Tiêu nhắc nhở.
Cố Tùy: "Phiền cô đưa di động của cô ấy cho tôi."
"Được." Chị Tiêu nói xong, cầm lấy di động đưa cho Cố Tùy.
Cố Tùy lấy được di động thì xoay người đi ra ngoài, chị Tiêu vội vàng đi cùng, Cố Tùy liếc mắt nhìn La Tố đang ngủ say trên giường bệnh, thấp giọng: "Cảm phiền chị Tiêu chăm sóc tốt cho mẹ vợ tôi."
Chị Tiêu: "Được, yên tâm đi."
Cố Tùy gật đầu, đi ra cửa. Hứa Khuynh ở trong lồng ngực vẫn luôn ngủ say, hơn nữa còn cọ cọ lên cánh tay anh, cọ cọ một lúc liền mơ màng tỉnh.
Cô nâng mắt nhìn chiếc cằm cương ngạnh của người đàn ông, sau đó ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon/420024/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.