Tiếng vỗ tay như sấm , chấn động làm cho ngực Vy Vy nhói lên từng hồi .
Cô lẳng lặng nhìn Lăng Nghiên và Cố Tư Đình dắt tay nhau đi lên sân khấu dưới ánh đèn .
Người dẫn chương trình mời hai người lên sân khấu , cũng không lập tức bắt đầu công bố người được chọn làm ảnh hậu và ảnh đế mà hỏi , “ Ảnh hậu Lăng Nghiên , một lần nữa đứng ở nơi này , cô có muốn nói gì không ? ”
Lăng Nghiên đứng trước microphone , cười dịu dàng lại không mất kiên cường , “ Tin rằng những người ngồi đây đều biết , tôi từng là người bị bệnh tim rất nghiêm trọng , năm trước bác sĩ còn nói cho tôi biết , tôi có thể sống nhiều nhất là hai năm . Tôi vẫn mơ ước mình có thể sống giống như những cô gái khỏe mạnh khác , tùy ý theo đuổi giấc mơ của mình , đi cảm nhận tình yêu tha thiết mình ước mơ , đi khám phá hết tất cả điều tốt đẹp trên cõi đời này . Nhưng mà , thời điểm đó tôi không thể , nhóm máu Bombay khiến tôi không thể đợi được trái tim nào phù hợp để cấy ghép , tôi chỉ đành từng ngày từng ngày chờ chết . Có lẽ là ông trời thương xót , khi tôi đã chuẩn bị xong để nghênh đón tử thần lại cho tôi có được cơ hội sống sót . ”
Lăng Nghiên vươn tay che lấy ngực mình , hai mắt rưng rưng nói tiếp , “ Tôi cảm ơn người đã cho tôi trái tim này để tôi tiếp tục sống ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538540/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.