Thủ đô , trụ sở chính tập đoàn Phó thị .
Phó Hàn Tranh vừa nghe xong điện thoại , thuận tay mở ra đoạn ghi âm mà Phó Thời Dịch gửi đến .
Nghe giọng có chút nôn nóng của cô gái , đôi môi mỏng nhếch lên mấy phân .
Cô cũng biết lo lắng rồi , cũng xem như có để ý đến anh , nhưng mà , người lo lắng hơn rõ ràng là bản thân anh .
Từ tối qua đến giờ nhịn không gọi điện , anh sắp tiêu hao hết sự nhẫn nại của bản thân rồi , bây giờ nghe được đoạn ghi âm này , thực sự là đáng để chờ đợi .
Anh gửi lại cho Phó Thời Dịch một tin nhắn
[ Trông coi cô ấy cẩn thận cho anh .]
Trả lời xong tin nhắn Wechat , anh lại mở ra đoạn ghi âm nghe lại một lần , rồi mới tiếp tục vùi đầu vào công việc .
Ở thành phố Thịnh Tây của nước A xa xôi , Vy Vy và Phó Thời Dịch vừa kết thúc công tác tuyên truyền phim , đang ăn trưa , lại chăm chú nhìn điện thoại hai lần nữa .
Nhân lúc người quản lý bên cạnh đi nghe điện thoại , cô quay sang hỏi Phó Thời Dịch , “ Anh trai anh không gọi điện cho chúng ta , có thể . . . Xảy ra chuyện gì rồi không ? ”
“ Cô nhớ anh tôi thì tự mình gọi đi . ” Phó Thời Dịch nhịn cười nói .
Chỉ một ngày không gọi điện thôi mà , trước đây anh trai anh ta đến cả nửa năm cũng không gọi điện cho anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538532/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.