Phó Hàn Tranh thấy cô rầu rĩ liền tự mình đưa cô ra ngoài ăn cơm .
Chỉ có điều trước giờ anh không quan tâm đến các nhà hàng quanh công ty , đành gọi cậu em trai tham ăn Phó Thời Khâm đi cùng .
Phó Thời Khâm giới thiệu một nhà hàng tư , bởi vì thường xuyên đến , nên vừa ngồi xuống đã quen tay cầm lấy thực đơn gọi thức ăn .
“ Đưa cho cô ấy . ” Phó Hàn Tranh trừng anh ta một cái .
Anh đưa bạn gái đi ăn cơm chứ không phải là đưa anh ta .
Phó Thời Khâm hậm hực đưa thực đơn cho Vy Vy , nhìn chằm chằm anh trai anh ta hỏi , “ Anh , anh bị yểm bùa à ? ”
“ Em nói cái gì ? ” Phó Hàn Tranh hỏi .
“ Vừa rồi cô ấy nói bằng cái giọng làm người ta nổi hết cả da gà , chẳng ai chịu nổi mà anh còn mặc cho cô ấy làm loạn trong phòng họp . ” Phó Thời Khâm nghĩ đến cảnh đó , cả người đều khó chịu .
Nhưng lúc đó , anh trai anh ta không những không cảm thấy buồn nôn mà còn vui vẻ ra mặt . Anh ta nghi ngờ , anh trai anh ta có phải bị người phụ nữ này bỏ bùa rồi không .
Vy Vy vừa lật thực đơn vừa nói , “ Cậu hai , tôi thấy anh làm thợ mỏ rất có tiền đồ , hay là ở lại châu Phi thêm vài tháng nữa ? ”
“ Tôi . . . ” Phó Thời Khâm chỉ vào bản thân , nuốt lời phàn nàn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538523/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.