Lê Hinh Nhi mặc một bộ lễ phục màu tím nhạt , trang điểm xinh đẹp thanh nhã , trông rất dịu dàng ngây thơ , giống như một cô chủ nhà giàu danh giá .
“ Vy Vy , gọi điện thoại cho em không được , chị còn tưởng rằng em đã quên mất sinh nhật của ông cụ Ngụy rồi chứ ? ”
Ngay từ đầu Ngụy Tử Đình không nhận ra , nghe được Lê Hinh Nhi nói chuyện mới nhận ra người trước mắt là Mộ Vy Vy .
Chỉ có điều Mộ Vy Vy trước mặt khác xa với cô bé nghịch ngợm tùy hứng ngày trước , xinh đẹp hơn và có khí chất hơn .
“ Vy Vy , đã lâu không gặp , gần đây Tử Kỳ có liên lạc với em không ? ”
Vy Vy không nói gì nhíu mày , mới nhớ ra hôm nay là ngày đại thọ của ông cụ Ngụy .
Thủ đô rộng lớn như vậy , có nhiều nhà hàng như thế , sao ăn một bữa cơm cũng gặp phải bọn họ vậy chứ ?
Lê Hinh Nhi dịu dàng cười , “ Đi vào ngồi , đi . ”
“ Tôi tới đây không phải tham gia tiệc mừng thọ . ” Vy Vy lạnh lùng nói .
Vẻ mặt Lê Hinh Nhi hơi tái đi , đau lòng nói , “ Thấy chị và anh Tử Đình ở bên nhau , em vẫn không chấp nhận được , vẫn hận chị . ”
Ngụy Tử Đình thấy thế đưa tay ôm lấy Lê Hinh Nhi , mặt sầm xuống nói , “ Người kiên quyết muốn từ hôn là anh , có việc gì đến tìm anh là được rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538465/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.