Sau ba giây đồng hồ , Tạ Lâm chủ động cúp điện thoại . Phó Hàn Tranh chỉ dùng hai câu nói mà bóp nát một đóa hoa đào , nói xong liền trả điện thoại cho cô , “ Không từ chối , em còn muốn đến chỗ hẹn à ? ” Vy Vy ngơ ngác nhận lại di động , “ Đấy là em họ của Thiên Thiên , lần trước từng giúp tôi , không thể nói quá thẳng được . ” “ Đối với đàn ông mà nói , không từ chối chính là ngầm đồng ý cho anh ta theo đuổi em . ” Phó Hàn Tranh nhắc nhở . “ . . . ” Vy Vy vô lực phản bác . Ba người trở lại chung cư Cẩm Tú , sau khi ăn cơm tối , Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm vào phòng làm việc xử lý công việc . Vy Vy trở về phòng , ngồi xuống bên cửa sổ tiếp tục đọc sách ôn tập , chỉ có điều , ánh mắt cô không nhịn được mà thỉnh thoảng lại liếc nhìn vườn hoa dưới tầng , đèn trong vườn hoa chiếu sáng một rừng hoa tử đằng . Cho tới bây giờ nhớ lại cảnh tượng lúc sáng , trái tim cô vẫn không chịu khống chế mà đập loạn lên . Nhưng mà , đây hẳn không phải là cô . Nhất định là phản ứng theo bản năng của thân thể Mộ Vy Vy , không phải là trái tim cô rung động . Lúc cô đang suy nghĩ , cửa phòng khép hờ bị đẩy ra . Phó Hàn Tranh đi đến , thấy cô đang ngây ngốc nhìn vườn hoa bên dưới , đôi môi mỏng cong lên , để lộ một nụ cười tươi . “ Còn chưa ngủ sao ? ”
Vy Vy lấy lại tinh thần , “ Anh . . . Sao anh lại ở đây ? ” “ Có nửa tiếng rảnh rỗi . ” Phó Hàn Tranh nói . Trước kia không cảm thấy có nhiều công việc , nhưng gần đây anh lại cảm thấy công việc khiến anh quá bận rộn . Thế cho nên , anh không có thời gian hẹn hò với bạn gái , trừ buổi tối về nhà gặp mặt được hai ba tiếng đồng hồ , buổi sáng chạm mặt vài lần , thì đại đa số thời gian đều vội vàng làm việc của mỗi người . “ Hai ngày nay bệnh đau dạ dày của anh có đỡ hơn không ? ” Vy Vy nhớ tới hỏi . “ Đỡ hơn một chút . ” Phó Hàn Tranh nói . Ừm , không thể nói đỡ nhiều được . Nếu không , cô sẽ không chuẩn bị bữa cơm tình yêu cho anh , cũng sẽ không đúng giờ gọi điện nhắc nhở anh ăn cơm trưa nữa . “ Ngày mai anh muốn ăn cái gì , lát nữa tôi chuẩn bị . ” Vy Vy khép sách lại hỏi . “ Gì cũng được , tôi không kén ăn ” Phó Hàn Tranh nói . Vy Vy suy nghĩ một chút rồi quyết định xem có gì rồi làm , dù sao trong tủ lạnh lúc nào cũng đầy đủ nguyên liệu nấu ăn . Hai người đang nói chuyện , tiếng chuông di động của Phó Hàn Tranh vang lên , anh nhận điện thoại dặn dò vài câu liền cúp máy . Vy Vy lơ đãng nhìn ảnh nền điện thoại của anh , sợ hãi mở to hai mắt , bắt lấy bàn tay đang cầm điện thoại của anh , “ Ở đâu ra ? ”
Sao lại có ảnh cô hôn anh lúc sáng “ Thời Dịch chụp , nếu em muốn tôi sẽ gửi cho em . ” Phó Hàn Tranh thản nhiên nói . “ Tôi mới không cần , mau xóa đi , xóa đi ! ” Vy Vy nghĩ , cô ký hợp đồng với Thời Ức thực sự là đầu óc bị của kẹp rồi . Tên Phó Thời Dịch này có khả năng chơi khăm cô cao hơn Phó Thời Khâm nhiều . “ Tôi rất thích . ” Ý là , không xóa . “ Vậy thì anh cũng không thể để làm hình nền di động được , bị cấp dưới nhìn thấy không tốt chút nào , đúng không ? ” Vy Vy nhìn chằm chằm bức ảnh trên màn hình di động của anh , khóc không ra nước mắt . “ Không ai dám cảm thấy không tốt . ” Phó Hàn Tranh nói . Vy Vy cầm lấy tay anh , cương quyết nói , “ Nếu anh không xóa thì từ ngày mai sẽ không có cơm trưa nữa . ” Phó Hàn Tranh trầm mặc cân nhắc một chút lợi và hại , nghĩ xong thì xóa mấy bức ảnh ngay trước mắt cô , “ Bây giờ , cơm trưa của tôi được bảo vệ rồi nhỉ ? ” Vy Vy liên tục gật đầu , “ Tôi sẽ đi làm cơm cho anh ngay đây . ” Phó Hàn Tranh trở về phòng làm việc , yên lặng mở ra lịch sử trò chuyện trên Wechat với Phó Thời Dịch , lại down lại mấy bức ảnh .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]