Hương hoa ngọt ngào tràn ngập , ánh nắng mặt trời xuyên qua giàn hoa tử đằng , rơi lên hai người .
Người đàn ông lạnh lùng cao quý , đôi môi mỏng chứa ý cười ôn nhu , đầy cõi lòng mong chờ rũ mắt nhìn cô gái trước mặt .
Vy Vy mím môi , thầm nghĩ : Hôn thì hôn , dù sao cũng không phải lần đầu hôn anh .
Cô hít sâu một hơi , kiễng mũi chân , ngửa đầu , hôn lên đôi môi vẫn mỉm cười của người đàn ông . .
Nhưng mà bởi vì chiều cao quá thấp so với anh , cô kiễng chân cũng không hôn đến .
Trong lúc nhất thời , lúng túng nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc .
Phó Hàn Tranh cười khẽ , chậm rãi cúi đầu xuống hôn lên đôi môi mềm mại của thiếu nữ .
Ôn nhu , triền miên ...
Tim Vy Vy không khống chế được đập loạn lên , trong nháy mắt cô có chút hoảng hốt .
Nhịp tim lúc này rốt cuộc là tim của Mộ Vy Vy , hay là . . . của chính cô .
Sau một lúc lâu , Phó Hàn Tranh tiếc nuối rời khỏi môi cô , xoa xoa mái tóc mềm mại , “ Đi đường cẩn thận . ”
Vy Vy hồi phục tinh thần , nhấc chân chạy đi . Thời gian có thể qua nhanh hơn được không , cho cô nhanh thi vào đại học rồi vào đoàn phim đi .
Nếu tiếp tục ở nơi này thì mỗi ngày đều bị người ta trêu chọc đến chết đi sống lại , thật sự không ổn chút nào .
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538449/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.