Vy Vy lúng túng sửng sốt hai giây , “ Tôi . . . Tôi trở về phòng đọc sách đây . ”
Cho Cô ngứa tay đi làm cháo gì đó cho anh ăn này...
Dạ dày của anh có đau thì liên quan gì đến cô , anh không ăn cơm thì liên quan gì đến cô chứ ?
Phó Hàn Tranh vươn tay giữ tay cô , “ Ngồi xuống đợi tôi ăn một lúc , một mình tôi ăn cơm sẽ không có khẩu vị . ”
Vy Vy cắn răng , nhưng vẫn không đành lòng . Trở về phòng cầm sách , ngồi ở đối diện anh ôn bài , thuận tiện đợi anh ăn cơm .
“ Anh nên ăn cơm đúng giờ . ”
Phó Hàn Tranh sửng sốt , “ Hôm nay bận quá , về sau tôi sẽ cố gắng . ”
“ Không phải cố gắng mà là nhất định . ” Vy Vy ngẩng đầu lên , nghiêm túc nói .
Phó Hàn Tranh nhìn cô gái đang mang biểu cảm không được tự nhiên trước mặt cười khẽ gật đầu ,
“ Được . ”
Hôm nay , bạn gái của anh có vẻ . . . Cực kỳ đáng yêu . Không muốn quan tâm anh , lại không nhịn được mà để ý tới anh .
Vy Vy nhìn thấy anh đồng ý , tiện thể khuyên , “ Còn có . . . Mấy tháng gần đây , tốt nhất đừng uống rượu . ”
Dạ dày là dựa vào bồi dưỡng , nếu anh lại uống rượu , ăn bao nhiêu đồ dưỡng dạ dày cũng là phí công .
Đuôi mày khóe mắt của Phó Hàn Tranh đều chứa ý cười ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538443/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.