Vy Vy vừa mở cửa xe liền thấy bó hoa hồng trên ghế lái phụ , lập tức sửng sốt .
Phó Hàn Tranh cầm lấy , đưa cho cô , “ Đang đi thì thấy cửa hàng hoa nên tiện tay mua . ”
Vy Vy ôm hoa , chui vào trong xe ngồi xuống , nhìn Phó Hàn Tranh vòng sang bên kia , lên xe .
“ . . . Hoa rất đẹp , cảm ơn anh . ”
Trời mưa lớn thế này , anh đúng là tiện tay thật đấy .
Trên đường , Phó Hàn Tranh vừa lái xe , vừa nhận điện thoại để xử lý công việc .
Cô chờ anh cúp máy xong , mới nhìn trời mưa to bên ngoài , thì thầm , “ Chẳng phải đã nói là không cần tới đón tôi sao ? ”
Phó Hàn Tranh nghiêng đầu nhìn cô một cái , “ Tôi sợ . . . Buổi tối nhớ em mà không nhìn thấy em . ”
Hai người họ vốn dĩ chẳng có bao nhiêu thời gian gặp nhau , chỉ có buổi tối về nhà mới có thể nhìn thấy nhau vài giờ .
Anh không muốn số thời gian ít ỏi đó lại vì một trận mưa mà biến mất . “ . . . ”
Vy Vy bất chợt không kịp đề phòng , ngọt quá !
Bên ngoài , mưa to tầm tã , bên trong lại ấm áp ngọt ngào một cách lạ thường .
Vy Vy liếc nhìn người đàn ông đang tập trung lái xe , “ Tôi . . . Có thể hỏi anh một câu được không ? ”
“ Có thể . ”
“ Tôi nhớ rõ . . . Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538433/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.