Di Cảnh Uyển , nhà họ Lê . Chu Mỹ Cầm tắm rửa xong cầm di động đi ra , nhìn nhìn di động vẫn không thấy có tin gì , trên mặt lộ vẻ sốt ruột .
Lê Gia Thành đang đọc sách , liếc mắt một cái , “ Gần đây em cầm di động không rời thân , có bận rộn đến vậy sao ? ” Gần đây ăn cơm tắm rửa bà ta đều cầm di động trong tay , trước kia cũng không thấy bà ta như vậy .
Nụ cười nơi khóe miệng của Chu Mỹ Cầm cứng đờ , “ Đang đợi một email quan trọng của phòng kế hoạch , không thể trì hoãn . ”
Tính thời gian thì hiện tại chắc những người đồng sự Vương thuê đã xong việc , vì sao còn chưa gọi tới báo chứ ?
Từ sau chuyện ở khách sạn kia , mỗi ngày bà ta đều lo lắng đề phòng , không có buổi tối nào được ngủ ngon giấc .
Đang do dự có nên gọi điện cho đồng sự Vương hỏi thăm tình huống hay không , di động đột nhiên rung lên , bà ta vội vàng cầm lên xem , sắc mắt nháy mắt biến đổi.
“ Em . . . Em tới phòng làm việc gọi cuộc điện thoại . ” Chu Mỹ Cầm nói xong , vội vàng rời khỏi phòng ngủ đi vào phòng làm việc , sau khi khóa cửa mới mở tin nhắn ra .
Tin là do Mộ Vy Vy nhắn tới , nội dung là một bức ảnh .
Bà ta vừa mới nhìn xong thì Mộ Vy Vy gọi tới . “ Bà Lê , bà đã nhìn thấy bức ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538412/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.