Trở lại căn hộ ,Phó Hàn Tranh đặt cô xuống số pha trong phòng khách , thuận tay tháo giày cô ra , nhìn thấy ngón chân đã sưng đỏ liền nhíu mày , “ Có muốn tôi đưa em tới bệnh viện không ? ” “ Không cần , tôi mua thuốc rồi ” Vy Vy vội trả lời rồi lấy thuốc nước mình vừa mua về ra , định tự bôi. “ Chờ một chút . ” Phó Hàn Tranh nói xong , đứng dậy đi vào toilet . Chỉ lát sau , anh bưng một chậu nước ấm đi ra , tháo chiếc giày còn lại của cô xuống , đặt chân cô vào chậu nước ấm . Vy Vy thấy anh còn chưa đi , cười gượng nhắc nhở , “ Cảm ơn , tự tôi làm là được , anh cứ về phòng làm việc xử lí công việc của anh đi . ” Phó Hàn Tranh giả điếc , đợi vài phút nhấc chân của cô khỏi chậu , lấy khăn mặt lau khô, rồi đặt lên sô pha , sau đó lấy thuốc cô mua về , mở ra đọc hướng dẫn sử dụng . Vy Vy chấn kinh tới mức rụt chân lại , dở khóc dở cười nói ,“ Tổng giám đốc Phó , tự tôi làm là được . ” Phó Hàn Tranh một tay kéo chân cô qua nắm lấy , một tay lấy tăm bông thấm nước thuốc bôi vào chỗ sưng , mùi thuốc gây mùi rất nhanh tràn ngập trong không khí . Vy Vy ngẩn người nhìn Phó Hàn Tranh đang giữ lấy chân cô để bôi thuốc , nhất thời có chút hoảng hốt . Khi cô tập võ ở nhà họ Cố , cô cũng từng bị thương ở chân , Cố Tư Đình cũng rất khẩn trương bế cô về , sau đó gọi bác sĩ và người làm đến chăm sóc cô , mà chính anh ta chỉ đứng ở bên cạnh. Cô vẫn cảm thấy mặc dù cô và Cố Tư Đình sống cùng nhau từ nhỏ đến lớn , nhưng tình yêu của cô và anh ta còn thiếu thứ gì đó . Giờ phút này , hình như cô hiểu ra rồi . Thứ khuyết thiếu giữa cô và anh ta chính là... cô không thể xác định trong lòng anh ta . . . Có thật sự yêu cô hay không . Trước kia luôn nghe nói Phó Hàn Tranh thâm trầm khó dò , nhưng mà người đàn ông này ở trước mặt cô , cô luôn có thể rõ ràng cảm giác được cảm xúc của anh. Anh thích cô , lo lắng cho cô . Phó Hàn Tranh nhìn lên, thấy hốc mắt cô ửng đỏ , “ Nếu đau quá thì chúng ta đi bệnh viện ? ”
Vy Vy liền thoát khỏi đoạn kí ức kia , lắc đầu , “ Không cần , tôi trở về phòng nghỉ ngơi một chút là được . ” Phó Hàn Tranh đang chuẩn bị bôi thuốc cho chân còn lại của cô , thì di động trong phòng làm việc đổ chuông , vì thế anh lấy điện thoại để ở bên cạnh , trực tiếp mở loa ngoài . “ Anh , anh , mau khen em đi ! Mau khen em đi ! ” “ Đêm nay chị dâu thi nhảy tính bằng phiếu bình chọn , em dẫn đại quân Thập Ức đi giúp anh anh hùng cứu mỹ nhân đó . ” Khóe miệng Vy Vy giật giật , không thể nghi ngờ đây chính là cậu ba Phó Thời Dịch kia . Phó Hàn Tranh không nói gì , Phó Thời Dịch một mình ở đầu bên kia điện thoại tự lẩm bẩm , vô cùng vui sướng . “ Em chia sẻ video cho anh xem đấy , anh mau xem đi , chị dâu xoay giống như con quay vậy . ” Vy Vy cắn răng : Mẹ nó , anh mới là con quay ấy . “ Còn có , chị dâu luyện ba lê , cơ thể mềm mại dễ đẩy ngã , hai người có thể mở khóa rất nhiều tư thế có yêu cầu cao nha . ” “ Cậu ba ! ” Vy Vy thấy Phó Hàn Tranh không lên tiếng , không thể nhịn được nữa mở miệng cắt ngang câu nói của Phó Thời Dịch , “ Tôi nghe thấy đấy , anh có thể chú ý một chút không ? ” Phó Thời Dịch ở đầu bên kia sửng sốt ba giây , hạ giọng cười hì hì hỏi , “ Anh , có phải em đã . . . Gọi điện lúc không nên gọi không ? ” “ Ừ ! ” Phó Hàn Tranh trực tiếp ngắt máy . Khóe miệng Vy Vy giật giật , cái gì mà chuyện không nên gọi chứ ? Anh trả lời như vậy sẽ làm cho người ta hiểu lầm đấy . “ Tổng giám đốc Phó , mặc dù chúng ta cùng một nha , nhưng mà vẫn là trong sạch rõ ràng , tôi cảm thấy anh nên sửa lại chút xưng hô của cậu ba , tôi không phải chị dâu anh ta . ” Phó Hàn Tranh bôi thuốc xong , thu dọn đồ đạc rời đi , “ Sớm muộn gì cũng sẽ thành thật . ”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]