Cặp mắt đen của Phó Hàn tranh nheo lại , cần cốc nước phó thời khâm mới rót nhấp một ngụm , nhàn nhàn nói , " Vương Vệ Đông đang sai người bắt cô ."
Vy Vy kinh ngạc , lần trước cô tính kế Vương Vệ Đông và Chu Mĩ cầm , bọn họ chắc phải sớm tìm cô tính sổ rồi , nhưng cũng đã qua một đoạn thời gian rồi cũng chưa thấy ai tới tìm cô , mấy ngày nay cô vẫn luôn rất cảnh giác , khi ra ngoài cũng chu ý xem có ai theo dõi mình không , nhưng đều không phát hiện ai khả nghi, đến người theo dõi cô cũng không phát hiện ra . Xem ra người của Phó Hàn Tranh không chỉ dọn dẹp hết đám người của Chu Vệ Đông , không những vậy thân thủ chắc hẳn rất tốt , nên cô mới không hề phát hiện ra.
Cô trầm mặc hồi lâu , lại nhìn Phó Thời Khâm đang đứng bên cạnh bếp , cận lực giảm đi cảm giác tồn tại của mình , nói , " anh có thể tránh đi một lát được không ?"
Phó Thời Khâm không nói một lời lẳng lặng chuồn đi , không khí trong trong quá ngột ngạt rồi , mạng chó quan trọng hơn , nên chạy trốn mới là thượng sách.
Sau khi cửa chung cư đóng lại , cả căn phòng lại lâm vào trạng thái yên ắng vô hạn.
Vy Vy hít sâu một hơi , đi đến bên cạnh ghế sopha , nhìn thẳng vào đôi mắt đen của người đàn ông nói , " Phó Hàn Tranh trước đây quấy rối anh là lỗi của tôi, nhưng bây giờ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538377/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.