Kỷ Trình nhìn thấy Minh Tông Viễn thì ngọt ngào gọi một tiếng , “ ông ngoại , ông cũng tới sao ?’
“ ông ngoại “ , Vy Vy nhíu mày , thế giới này đúng thật là cũng nhỏ quá đi.!
Minh Tông Viễn nhìn ba cô gái , hỏi , “ Trình Trình , các cháu là bạn của nhau à ?”
“ Bạn ấy chính là người mà cháu đã nói đó ạ , bậc thầy đánh dàn dương cầm , cực kì tài giỏi nha . “ Kỷ Trình chỉ Vy Vy , cực kì hào phóng mà giới thiệu.
Minh Tông Viễn chợt hiểu ra, hóa ra cô gái vừa sinh đẹp vừa tài giỏi vừa đánh đàn hay mà cháu gái ông từng kể lại là cô bé mà ông quen biết.
Uhm.. quả nhiên không phải người một nhà sẽ không đi chung một cửa. Đây chắc chắn là duyên phận mà ông trời đã an bài cho đứa cháu trai ngoan ngoãn của ông đây.
Vy Vy nhìn Kỷ trình một cái , lại nhìn tới bộ dáng tươi cười như hoa của Minh Tông Viễn, luôn có cảm giác, bản thân bị Kỷ Trình bán đi rồi.
Minh Tông Viễn đưa ba người họvào bên trong, không dẫn vào phòng bày tiệc mà đi tới sân sau.
Câu lạc bộ được bày trí theo phong cách baroque, trang nhã mà không mất đi vẻ cao quý.
“ Mấy đứa ngồi ở đây nghỉ ngơi , ông vào trong chào hỏi khách khứa một lát, rồi sẽ dẫn cháu trai của ông đến đây” , Minh Tông Viễn cười hip mắt nói.
Vy Vy , “…..” , ông vẫn là đừng quay lại nữa thì hơn!!!
Kỷ Trình tiễn Minh Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/538365/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.