Lúc trước, Mộ Vy Vy có người nhà họ Mộ chống lưng, cô ta luôn phải nhẫn nhịn cái vẻ cao hơn người khác một bậc của cô. Bây giờ, nhà họ Mộ chết hết chỉ còn một mình cô, cô ta tự nhiên thích ngược cô kiểu gì thì ngược kiểu đó.
Đáng giận nhất là không biết Mộ Vy Vy quyến rũ Tần Luật từ lúc nào mà trong ví của Tần Luật lại có một bức ảnh Mộ Vy Vy đang đàn dương cầm, nghĩ tới đây, cô ta hận không thể giẫm cô dưới chân.
Cố Vy Vy gật đầu ứng chiến, “Được, đấu thế nào?”
Gần đây việc đen đủi quá nhiều, cô có hẳn một bụng oán khí mà không có chỗ xả ra đây.
Chu Lâm Na nhìn giáo viên âm nhạc, “Do cô giáo ra đề đi.”
“Trước đánh một đoạn ngẫu hứng làm nóng người đi. Lâm Na đàn một đoạn ngẫu hứng rồi Mộ Vy Vy đàn lại, sau đó Mộ Vy Vy đàn một đoạn để Lâm Na đàn lại.”
Cố Vy Vy gật đầu biểu thị đồng ý, đi về phía một chiếc dương cầm khác, ngồi xuống, hoạt động ngón tay của mình một chút.
Chu Lâm Na khẽ mỉm cười với mấy người đứng xung quanh, sau đó đặt tay lên phím đàn, ưu nhã đàn một đoạn nhạc ngẫu hứng nhẹ nhàng, rồi kiêu căng quét qua Cố Vy Vy, “Đến lượt cô.”
Trình diễn ngẫu hứng là muốn đàn được tất cả nốt nhạc mà đối phương đã đàn, không được thiếu dù chỉ một nốt, yêu cầu người nghe phải có cảm giác về âm nhạc hoàn mỹ cùng trí nhớ hơn người, chỉ nghe một lần là có thể ghi nhớ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hon-ngot-sung-vo-yeu-cua-tai-phiet/265370/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.