Nhìn thấy ánh mắt của Tô Việt Trạch, Tô Thần Dật ngớ ra, y chẳng nhớ nó đây là lần thứ bao nhiêu Tô Việt Trạch dùng ánh mắt này nhìn y - ánh mắt như muốn ngốn lấy y, mấy lần trước tuy rằng y luôn thành công đánh trống lảng, nhưng không biết lần này có thể hay không... Thật là, vì cái lông gì mà lại có cảm giác bông cúc non của mình nguy hiểm sắp khó giữ gìn thế nhỉ! Mím môi, Tô Thần Dật đưa tay bẹo mặt Tô Việt Trạch híp mắt cười: "Anh có phải muốn nói, Tô tiểu gia ta hợp ý người đã lâu? Chẳng biết từ ngày nào tháng nào năm nào đã bị mị lực của người khuất phục, chúng ta hãy cùng nhau nắm tay hướng đến ngày mai tươi đẹp?"
Tô Việt Trạch lại lần nữa xác định rằng, nếu có một cái giải thưởng về việc ném shit vào hội nghị, thì Tô Thần Dật xác con mẹ nó định sẽ liên tục giật được cái giải thưởng này. Nắm lấy tay Tô Thần Dật dịu dàng hôn lên, Tô Việt Trạch nghiêm túc lên tiếng: "Không sai, anh thích em, không phải sự yêu thích của anh trai đối với em trai, mà là sự yêu thích của tình nhân với nhau, anh sẽ không kết hôn với bất kỳ cô gái nào, càng không muốn em chung đụng với những người đàn ông hoặc cô gái nào cả, anh chỉ hy vọng em là của một mình anh, anh muốn cùng em, cả đời."
Tô Thần Dật lập tức rút tay về, mặt mũi sượng trân:" Anh, mới nãy em giỡn thôi, anh đừng coi là thực chứ?"
"Anh là thật lòng." Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616474/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.