Sau khi nghe thấy tiếng rống thất thanh này, sắc mặt Tô Thần Dật còn khó coi hơn nuốt phải ruồi. Cứ mường tượng đó là cái cảm giác khi mình đang đói toét mắt, vất vả lắm mới phát hiện một bàn thức ăn ngon, nhưng đồ ăn vừa đưa tới miệng đã bị thằng khác cướp mất. Thấy Kỳ Thương lại lần nữa hướng mắt vào sách, lại nhìn thấy Lâm Sanh mặt mày căm tức đứng ngoài cửa phòng, Tô Thần Dật bĩu môi đứng dậy đi ra ngoài.
Nhưng mà, khi Tô Thần Dật còn chưa bước được hai bước đã nghe tiếng chân sau lưng rần rần, nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy ngoại trừ Kỳ Thương với mấy nữ sinh lớp mình thì còn có những sinh viên khác đang rối rít đi sau lưng Tô Thần Dật, mang theo khí thế ""dám tìm bạn học lớp chúng ta gây sự, liền tiêu diệt ngươi."
Tô Thần Dật chớp mắt mắt mấy cái, vẻ mặt ngây ngô lên tiếng: "Thật ra thì cậu ta là anh em của tôi."
Nghe thế mọi người đồng thanh "hứ" một tiếng rồi quay đầu đi, người nào trở về chỗ ngồi thì trở về chỗ ngồi, người nào đi vệ sinh thì đi vệ sinh, hoàn toàn khác biệt với khí thế hung hăng ban nãy, khiến cho học sinh lớp khác thấy mà sững sờ. Cho nên mọi người lặng lẽ xếp Tô Thần Dật thành đối tượng không thể trêu chọc trong đám sinh viên năm nhất, không phải là "một trong những".
"Cậu có thể nhanh chút không hả? Mau chạy ra đây!"
"Rồi." Tô Thần Dật vội lên tiếng: "Chạy thì chạy."
Nhìn Tô Thần Dật "từ tốn" chạy ra khỏi phòng học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616463/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.