Nếu như là một du khách có hứng thú đối với đồ cổ, vậy thì đi đến S thị xác cmn định là phải đi đến phố đồ cổ nổi danh nhất S thị. Ngoài nổi danh nhờ có lịch sử lâu đời, nó còn có tiếng trong giới sưu tầm đồ cổ. Ở đó có nhiều loại đồ cổ bất kể chủng loại, từ đồ dùng bằng đồng thời Minh Thanh cho đến các bộ sưu tập tiền đồng tem phiếu, cần cái gì có cái đó.
Hơn nữa, vừa trúng dịp lễ, còn có thể đi chợ trời, người đi kẻ lại tấp nập, nếu như tốt số còn có thể mua được chút gì đó ở chợ. Cho nên đến thời điểm này, thành phố thu hút không ít người thích sưu tầm đồ cổ.
Bởi vì hôm này là ngày đầu tiên của kì nghỉ lễ, vì tránh xuất hiện hiện tượng chen lấn, nên từ sáng sớm, sau khi ăn sáng xong, Tô Thần Dật đã kéo Tô Việt Trạch đi thẳng đến phố đồ cổ. Có điều, y đã đánh giá thấp sức hấp dẫn của kỳ nghỉ dài ngày này. Còn chưa vào phạm vi của phố đồ cổ, từ xa đã thấy cảnh tượng người người nhốn nháo, hai bên đường đi bày một dãy dài các sạp hàng, trên sạp hàng trưng bày đủ thứ vật phầm.
Nhìn dòng người đông đúc trên con phố, Tô Thần Dật lặng lẽ dừng chân: "Mấy cha này sao không ở nhà ngủ nướng đi, sao cũng tới đây, muốn ồn ào kiểu gì hả!"
Tô Việt Trạch bật cười xoa đầu Tô Thần Dật: "Vậy sao em không ở lại khách sạn ngủ nướng đi?"
Tô Thần Dật đưa tay gạt phắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616443/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.