Tô Thần Dật lặng lẽ mở to mắt nhìn một mớ mã hiệu lăng quăng trên màn hình, vô số cây đậu xanh rau má lổn nhổn mọc lên trước mặt, thằng này làm hai lớp khóa thì thôi đi, cái usb rách nát này mà còn dùng cái mã hóa phức tạp như vậy để chi hả khốn! Tô Thần Dật cáu kỉnh vò đầu bứt tóc mình, y đem hết vốn hiểu biết của mình ra mà vẫn như cũ – không thể giải được mật mã.
Vì y không biết bên trong rốt cuộc là thứ gì, nên không dám tìm người phá giúp. Nhưng cố tình y vừa vặn là loại người vô cùng hiếu kỳ, càng không cho y xem, y lại càng muốn biết bên trong là thứ gì.
Vốn cho rằng chỉ bằng mấy năm hiểu biết của bản thân là có thể phá mở, thế nhưng hiện thực lại rất tàn khốc, những thứ y tự học không đủ dùng, với lại y cũng có mấy khi đọc sách đâu! Thằng oắt con chú mày mã hóa cũng mệt người lắm đi!
Thất bại rút usb rồi nhét thẻ sd vào (để) mã hóa tăng cường, cuối cùng y cầm hai thứ đó bỏ vào hòm kho báu của mình, xem ra, usb gì đó phải chờ y có thể phá giải có có thể nhìn. Tuy rằng thời gian sẽ rất lâu rất mệt người, nhưng mà có thể giải được thì sẽ chứng minh được kỹ thuật của hắn đã nâng lên một cấp, dù sao thì thứ này đang ở trong tay y, y căn bản không cần lo lắng.
Cất đồ xong, Tô Thần Dật lại quay về trước máy vi tính lượn lờ trên diễn đàn, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616426/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.