Trân Vị lâu* là nhà hàng nổi tiếng nhất B thị (*ở đây có nghĩa là nhà hàng có nhiều tầng),cho dù là cách thiết kế nội thất hay món ăn hoặc cung cách phục vụ cũng làm cho khách hàng cảm thấy trước giờ chưa từng được thoả mãn như thế. Ở nhà lên mạng nửa ngày cho đến chạng vạng, Tô Thần Dật liền bị anh trai nhà mình dẫn ra ngoài, khi hai người chạy xe tới bãi đỗ xe của nhà hàng Trân Vị thì ở đó đã có không ít xe cộ ngừng đậu, và trên màn hìn LCD đen thui hiện ra rành rành bốn chữ đỏ chót: "Hết chỗ đỗ xe."
"Đừng có xúi quẩy như vậy chứ!" Tô Thần Dật rũ vai, bàn mỹ thực phía trước lại bởi vì vấn đề đậu xe mà không thể thưởng thức, cảm giác này thật vô cùng khó chịu.
Tô Việt Trạch lơ đãng cười cười: "Bây giờ là giờ cơm nên rất nhiều người đến đây ăn." Nói xong liền bóp còi hai cái, và rồi, chiếc Lamborghini đen cóng đi nghênh ngang đi vào bãi đõ xe dưới ánh mắt ngạc nhiên của Tô Thần Dật.
Kết quả là ngoài bãi đỗ xe nhất thời nổ tung:
"Cái chó gì, không phải là đã đầy chỗ sao? Tại sao xe kia có thế vào?"
"Mẹ nó, chúng tôi chờ cả một tiếng đồng hồ, các người có muốn buôn bán hay không vậy?"
"Người ta nói khách hàng là thượng đế, mấy người có thể đối đãi với thượng đế như vậy sao? Có tin thượng đế bổ sấm lên người mấy người không hả?"
"Mẹ, chúng tôi tới là vì món mới của mấy người, món mới của mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616410/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.