Tháng 9 giữa thu trời mát mẻ, cũng là thời điểm tân sinh nhập học. Vào mùa này, hàng năm nước China đều xuất hiện một lực lượng hùng binh thần bí trăm vạn người, nhưng nhóm hùng binh trăm vạn người này chỉ xuất hiện khoảng hai tuần đến một tháng là lại biến mất một cách thần bí, trở thành một câu đố không có lời đáp dành cho các quốc gia khác.
Làm một thành viên trong lực lượng hùng binh trăm vạn người này, dưới một loạt ánh mắt dò xét, Tô Thần Dật vô tội chớp mắt mấy cái: "Thì ra mình là số bốn a."
"..." Honey à, cưng còn có thể ngây thơ hơn được nữa không? (_ _#) Khóe miệng của Diêm huấn luyện co quắp, thằng nhóc này gã còn nhớ kỹ, trước đây không lâu khi gã phát biểu thì nó lại dám công khai thất thần, vốn là chuẩn bị phạt nó, ai ngờ thằng nhóc này nói dễ nghe quá... Khụ, sao nào, là người thì ai chẳng thích nghe lời tán thưởng chứ?
Cho nên lúc đó gã không phạt nó, thế nhưng gã thật không ngờ thằng nhóc này lại chính là chủ nhân của chiếc giường thảm không nỡ nhìn kia, nhớ khi gã tiến vào cái phòng 302, cái cảnh tượng đó, quả thực cứ như hai cực phân hóa, bên trái chỉnh tề ngăn nắp, còn bên phải thì bừa bãi lộn xộn, mà cũng không ngờ một người trong số đó lại là Kỳ Thương, nghĩ đến, Diêm huấn luyện lại đau lòng.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Cần tôi tới mời ra à? Ra khỏi hàng!"
Tô Thần Dật bĩu môi chậm chạp tiến lên, khi ánh mắt chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-hai-song-lai/616406/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.