Thấy có người đã nhận ra mình Viễn Ninh liền mỉm cười đi tới chỗ đám người.
Viễn Ninh đưa tay lên xoa đầu đứa trẻ vừa mới chạy tới gần mình, sau đó nói
“Nhị Đoá mọi người đang làm gì vậy” sau đó ngẩng mặt lên quét một vòng
Cái tên Nhị Đoá này là Viễn Ninh tự đặt cho mấy đứa trẻ, do có quá nhiều người khiến Viễn Ninh không thể nào nhớ hết nổi tên bọn chúng. Hơn nữa đứa nhỏ tuổi nhất vẫn chưa đặt tên. Nghĩ vậy Viễn Ninh liền đưa ra mấy cái tên dễ nhớ để gọi theo lần lượt đứa lớn nhất gọi là Nhất Đoá, cứ như vậy gọi tiếp Nhị Đoá, Tam Đoá, Tứ Đoá.
“Vi Tâm tiểu thư xuống bếp làm vài món điểm tâm đem lên cho mọi người cùng ăn, đại nhân người cũng mau tới thử”
Đứa bé gái vừa nói là người lớn nhất trong đám trẻ gọi là Nhất Đoá
Nghe thấy như vậy Viễn Ninh đưa mắt nhìn lên trên bàn, thấy một chiếc đĩa bên trên vẫn còn vài miếng điểm tâm sót lại
“Đại nhân người cũng mau lại thử đi” Nhị Đoá nhanh tay cầm từ trong đĩa lên một miếng sau đó chạy đến chỗ Viễn Ninh
Mắt thấy miếng bánh đã ở trước mặt Viễn Ninh cũng không thể từ chối nữa liền đưa tay lên vui vẻ nhận lấy cầm miếng bánh trên tay Viễn Ninh đưa nó lại gần cắn thử
Miếng bánh sau khi đưa vào miệng liền tan ra, để lại chút ngọt vương trên đầu lưỡi. Quả nhiên có thể so sánh với ngự trù trong cung.
“Rất ngon đúng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557598/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.