Viễn Ninh nghe được âm thanh leng kheng của vũ khí va chạm nhau ở bên ngoài. Cuộc sống trong cung từ trước tới giờ của Viễn Ninh vốn chưa từng thấy cảnh tương chém giết nhau, ngoại trừ lần trước Viễn Ninh gặp phải thích khách. Viễn Ninh ngửi được mùi máu tanh.
Phanh
Một đao kiếm xuyên thẳng vào xe ngựa, Viễn Ninh sợ hãi lùi lại, cũng may thanh kiếm không quá dài mới không làm Viễn Ninh bị thương. Chưa kịp để nàng lấy lại bình tĩnh một nhát kiếm khác lại lần nữa xuyên thủng vào xe ngựa.
Tiếng thét vang lên, một vệt máu kéo dài vương trên xe ngựa.
“Điện hạ người không sao chứ” Tô Mạt từ bên ngoài nói
“Ta không sao” Viễn Ninh run rẩy đáp lại, lúc này nàng cũng không còn tâm trạng ngồi trong xe ngựa nữa. Vén tấm rèm lên, Viễn Ninh quan sát tình hình bên ngoài.
Thích khách đã bị thị vệ giết gần như hết chỉ còn lại vài tên.
Lúc này tiểu Trung tử từ dưới gầm xe ngựa chui ra, chân tay vẫn còn run rẩy
“Điện hạ người vẫn còn sống” nói xong còn khóc nức nở
“Ngươi nói bậy bạ gì chứ, ta đương nhiên là không sao rồi” Viễn Ninh quăng cho tiểu Trung tử một cái lườm nói
Vài tên thích khách còn lại cũng dễ dàng bị khống chế
“Cởi bỏ khăn trên mặt bịn chúng xuống để ta coi đám người này là ai mà dám chặn đường hành thích điện hạ” Nhất đẳng thị vệ người được giao trọng trách hộ tống Viễn Ninh
rời kinh thành đến Nam Châu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557595/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.