Vừa lúc Ngọc Lam vừa đặt chén đồ ăn xuống bàn, bên ngoài vang lên tiếng bước chân vội vã đi tới. Vừa vào đến bên trong hắn đã chạy đến bên cạnh giường nhìn Viễn Ninh
“Điện hạ ngài có cảm thấy đau hay không khoẻ chỗ nào không” Lý Hạo âm thanh gấp gáp nói
Viễn Ninh tính sau khi ăn xong nàng sẽ lại chợp mắt một lát, nhưng chưa kịp chợp mắt thì tên nhiều chuyện lại tới nữa rồi.
Viễn Ninh khẽ đưa ánh mắt nhìn qua Ngọc Lam ánh mắt như cầu cứu nàng, chỉ thấy nàng gật đầu một cái sau đó cầm lên chiếc chén vừa mới đặt xuống nhẹ nhàng đi ra ngoài. Viễn Ninh thất vọng tràn trề.
“Nè ta đang hỏi ngài đó” Lý Hạo thấy Viễn Ninh im lặng không trả lời, chỉ thấy nàng cứ nhìn ra hướng ngoài cửa, hắn cũng quay đầu nhìn theo. Mặc dù người ấy đã đi khuất chỉ còn thấy được vạt áo nhưng Lý Hạo cũng đoán ra được người đó là ai.
“Người đã đi rồi, ngài có nhìn rớt con mắt ra cũng không thấy nữa đâu” Lý Hạo dựa mình vào chiếc giường chế giễu nói
Nghe Lý Hạo nói vậy bấy giờ Viễn Ninh mới thu lại ánh mắt của mình ngước lên nhìn người đối diện, mắt hơi híp lại nói “Ngươi đến đây làm gì”
Nghe đến đây Lý Hạo không đứng vững nổi, một chân khuỵu xuống xuýt té
“Não ngài có bị sao không vậy” Lý Hạo định hình lại đứng thẳng người lên, đưa mắt nhìn thẳng Viễn Ninh nói
“Đương nhiên ta bị thương ở tay chứ đâu bị ở não” Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557577/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.