Dường như hôm nay hoàng cung yên ắng hơn hơn mọi ngày, bước từ từ nên nền gạch ngắm nhìn khung
cảnh xung quanh. Mặc dù đã ở trong hoàng cung lâu như vậy nhưng số lần Viễn Ninh đi lại ở đây lại chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Dẫu gì hôm nay cũng không có việc gì làm chi bằng dạo một vào quanh hoàng cung xem sao.
Lê đôi chân nặng nhọc của mình trên nền gạch, Viễn Ninh cũn không biết mình đã qua những đâu,
khi dừng chân lại thì nàng đã thấy bản thân mình đang ở trong một chiếc đình, đưa mắt quét qua nhìn khung cảnh xung quanh một lượt.
Dường như chủ nhân ở đây rất yêu thích hoa chăng?
Hai bên lối đi đến chiếc đình đều được bao phủ bởi một loại hoa nào đó màu trắng xen lẫn hồng nhạt, từ nhỏ Viễn Ninh vốn không mấy chuộng các loại hoa, nên cũng chẳng muốn nghiên cứu chúng, nhìn thấy loài hoa trước mặt Viễn Ninh cũng chỉ lắc đầu.
Hơn nữa người này có lẽ dường như rất thích trúc, xung quanh Viễn Ninh trên đường tới đây cũng
thỉnh thoảng nhìn quang cảnh xung quanh thấy được những bụi trúc mặc dù không quá lớn nhưng cũng được trồng rất nhiều ở nơi đây.
Không một bóng người ngoại trừ Viễn Ninh ra, khung cảnh yên ắng lạ thường, đang chìm vào trong
suy nghĩ, lúc này cũng có vài tiếng động vang lên.
Là tiếng của nữ nhân hơn nữa còn khá nhỏ, nói nhỏ thì cũng không đúng dường như có hai âm thanh vang lên một
giọng thì khá trưởng thành, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557573/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.