Ân Quốc
Tự Khánh năm thứ hai đã qua tết nguyên tiêu được vài tháng mà Ân Quốc vẫn chưa có hạt mưa nào đều này khiến cho người dân đã khó khăn giờ lại càng thêm điêu đứng. Ông cha ta có câu nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống.
Việc đã lâu không có mưa kèm theo trời nắng kéo dài khiến cho người ngồi trong
nhà còn cảm thấy khó chịu chứ đừng nói đến cây cối có thể đâm chồi nảy lộc.
Bấy giờ canh giờ vẫn còn sớm, mặt trời mới chỉ nhô lên có phân nửa, mà người đang đi trên đường cũng có thể cảm nhận được cơn nóng và từng
giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt của mình.
Trên triều vị hoàng đế ngưỡng tầm đôi mươi ngồi trên long ỷ vẻ mặt mệt mỏi không ai khác là Tự Khánh đế, hai bên trái phải đều có cung nữ thay phiên nhau quạt bên dưới là một đám quần
thần đang tranh luận sôi nổi về việc hạn hán.
“ Bệ Hạ thần nghĩ chúng ta nên cho người đi tìm nguồn nước mới”
“ Bệ Hạ thần nghĩ nên chúng ta nên tin vào các vị thần linh
và thực hiện cầu mưa như những đời tiên đế trước ”
“ Bệ Hạ”
“ Đủ rồi” Tự Khánh ngồi trên long ỷ phất tay quát lớn
“Thật là ồn ào”
“ Đại Lý Tự khanh nói tìm nguồn nước, vậy nguồn nước đó ở
nơi nào”
“Còn cái gì mà cầu mưa đó nữa”
“Dẹp hết cho ta”
“Uổng công các ngươi làm quan lâu nay nhận biết bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ha-truong-ca/3557563/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.