Tiền lương căn bản tháng này của An An bị hố. Số ngày cô xin nghỉ đã vượt quá mức quy định, cho nên lương căn bản chẳng còn được bao nhiêu.
Hôm sau là ngày Chủ nhật, An An lại gây lộn rầm trời với Chu Tiến rồi cúp điện thoại. Con bà nó, la hét khỉ gió gì tớ cũng không thèm xin nghỉ.
Trong một phòng ở sở nghiên cứu, An An vùi đầu nhìn tài liệu. Trên bục giảng, Lâm Nam đang nói tới hạng mục nghiên cứu gần đây ở sở nghiên cứu.
An An vẫn luôn khâm phục Lâm Nam. Mười năm trước, anh mới vừa tốt nghiệp bác sĩ, đi làm ở sở nghiên cứu. Chỉ trong thời gian nữa năm, vừa mới hai mươi tám tuổi, anh liền đảm nhiệm chức giáo sư trưởng hệ thống thông tin.
Lúc ấy anh nói anh hơi lo lắng. Nói về vai vế, trong sở có mấy viện sĩ, hơn mười kỹ sư, tư cách và kinh nghiệm của người nào cũng cao hơn so với anh. Nhưng lúc đó sở trưởng nhìn trúng anh. Rốt cuộc anh cũng phải nhìn nhận, sở trưởng nhìn trúng, chính là nghị lực 'nghé con không sợ cọp' của anh.
Vậy mới nói, tuổi còn trẻ nhưng công nghệ thông tin tiên tiến. Cho nên hiện tại trong sở nghiên cứu, 60% nhân viên nghiên cứu khoa học đều trẻ hơn ba mươi lăm tuổi. Những người đang ở tuổi này trong ngành thông tin IT chính là đang ở thời kỳ hoàng kim.
Lần đầu tiên gặp gỡ Lâm Nam, An An có chút lo lắng, bởi vì cô chưa từng gặp vị giáo sư nào nghiêm túc như anh. Dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-giau-tinh-yeu/2894321/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.