Sau một đêm ngủ no say trên chiếc giường quen thuộc, Đông Phong tỉnh dậy tràn ngập khí thế, định sẽ đến văn phòng làm việc thật sớm, nhưng chợt nhớ ra hôm trước gọi điện xin sếp nghỉ nốt ngày hôm nay để vừa nghỉ ngơi, vừa tìm nhà cho con heo suy dinh dưỡng đó. Chết thật, phải tìm được nhà trước giờ check out khách sạn không thì lại toi thêm một ngày nữa! Trời ạ, con mắm khô đeo ốc vít cũng biết cách tiêu tiền giống các hot girl rồi đấy!
Đông Phong gọi điện hỏi han Diệu Lam mấy câu, rồi hẹn sẽ sang chở Diệu Lam đi tìm nhà, nhưng, cô bạn thân bày tỏ nhu cầu bức thiết bây giờ không phải là nhà mà là…ăn! Đông Phong tặc lưỡi, đúng là không bỏ tiền ra nên không biết xót, suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn với ăn, thế mà chẳng tăng lên được lạng nào! Sao trời lại sinh ra một cái…bình không đáy như Diệu Lam nhỉ? Mà thôi, ăn thì ăn, cậu cũng chưa ăn sáng nên cũng coi như một công đôi việc vậy.
Đông Phong vừa dắt xe ra khỏi gara, định phóng đi thì một bàn tay nắm lấy vai cậu. Đông Phong quay lại, thấy Thành, con trai riêng của mẹ kế đứng gãi mũi, ngắm nghía chiếc xe của mình.
“Trông cậu ngồi con xe phân khối lớn này hợp đấy!”
Vì không mấy khi nói chuyện, và Đông Phong cũng chẳng thích anh ta, nên đội mũ, nói qua loa.
“Cảm ơn!”
Thành tiếp tục nắm vai Đông Phong kéo lại, vẫn điệu bộ gãi mũi quen thuộc.
“Không nên nói trống không như thế, vì em là bậc em còn anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-gi-de-anh-mua/70290/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.