Bất tri bất giác xe ngựa đã một đường vào trong hoàng thành, chỉ cần qua khỏi cửa Chu Tước chính là hoàng cung Mặc quốc.
Trước cửa Chu Tước, từ xa xa, thị vệ đã thấy một cái xe ngựa bìnhthường, không có dấu hiệu gì đặc biệt, nhướng mày, đang định tiến lênchặn lại, chỉ thấy gã xa phu đội mũ rơm tùy tiện ném ra một cái thẻ bài, hoàn toàn không có ý định dừng lại.
Đầu lĩnh thị vệ kia cũng coi như kẻ thông minh, ngay lập tức ngănchặn thuộc hạ chặn xe, tự mình bay lên đón lấy lệnh bài, chỉ thấy trênthẻ bài nho nhỏ có khắc hai chữ rồng bay phượng múa – Lãm Nguyệt. Dĩnhiên chính là xe ngựa của Lãm Nguyệt công chúa.
Đầu lĩnh thị vệ đột nhiên cảm thấy mình quá may mắn, tay vỗ vỗ ngực, bộ dáng vẫn còn sợ hãi.
Xe ngựa của Cung Trường Nguyệt do Phương Khuê điều khiển tốc độ rấtnhanh, chẳng bao lâu đã vượt qua hàng loạt các xe ngựa được trang tríhoa lệ khác đứng đầu ở trước cửa lớn nội cung.
Bên trong một cái xe ngựa trang sức hoa lệ, một nha hoàn căm giận bất bình buông mành, nói với chủ tử nhà mình:”Cũng không biết là xe ngựanhà ai không hiểu quy củ như vậy, không thấy trên xe ngựa chúng ta cóđánh dấu của Trung Thư Lệnh phủ sao? Cư nhiên còn dám chạy trước chúngta.”
Chủ tử của nàng là một nữ tử xinh đẹp như hoa, mặc một thân váy áomàu vàng nhạt, thắt lưng cao, búi tóc đơn giản, trang sức bằng ngọc, cómột loại xinh đẹp nhàn tĩnh, hơi hơi vuốt cằm lại lộ ra tao nhã mêngười.
Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-de/87771/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.