Sau trận đấu đó, Cung Trường Nguyệt không còn dùng “Bạo Vũ Lê Hoa” nữa, gần như chỉ dựa vào hai bàn tay, nàng một đường chém giết những kẻ muốn tranh giành Trầm Mặc thạch.
Ngay lúc nàng thắng trận cuối cùng, sắp đoạt được Trầm Mặc thạch, cùng với danh hiệu “Thiên hạ đệ nhất cao thủ” mà nàng thấy cũng chẳng hề quan trọng này, biến cố lại xảy ra.
“Chờ một chút, ngươi thắng, chỉ sợ có chút không công bằng.” Một thanh âm già nua khàn khàn không hài hòa ở trên đài vang lên, trong giọng nói tràn đầy ý xấu.
Mọi người đều ngạc nhiên, ngay cả Cung Trường Nguyệt cũng hơi hơi nhíu mi, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia hàn quang, sau đó nghiêng người nhìn kẻ vừa mới mở miệng ở trên đài.
Đó là nơi chỉ dành cho những người quan trọng đã đạt cấp bậc tông sư, mà thân phận của hắn lại là trưởng lão Thần Nam phái.
“Vì sao? Nguyên nhân. ” Ánh mắt Cung Trường Nguyệt bình tĩnh dừng ở trên người trưởng lão Thần Nam phái đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế, đáy mắt hàn ý thật sâu, độ ấm chung quanh không hiểu sao đột nhiên giảm xuống rất nhiều.
Trưởng lão Thần Nam phái chỉ cảm thấy một khắc đó chính mình như bị cái gì đè nặng, toàn thân tóc gáy giống như đều dựng đứng lên, một loại cảm giác không rét mà run tự nhiên sinh ra từ đáy lòng hắn.
Loáng thoáng, hắn có điểm hối hận vừa rồi lại tùy tiện nói ra lời nói đó, phải biết rằng Ngọc công tử này cũng không phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-de/3167277/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.