The end of the world
Tiếng chuông vang lên.
Hai người chẳng rõ thời gian lăn lộn hơn nửa tiếng, An Cúc Nhạc vừa nhìn đồng hồ, vội vã kêu lên: “Cậu mau về đi, chắc mẹ cậu đang đợi cậu đó…”
Đỗ Ngôn Mạch cũng vừa sực nhớ, mình bỗng dưng “biến mất” thế này, đúng là phải tìm lý do do lấp liếm: “Anh Hoa cúc.”
“Hả?”
“Anh cảm thấy mẹ em… thế nào?”
An Cúc Nhạc sửng sốt, cảm thấy vấn đề này hơi bị không đầu không đuôi, nhưng mà vẫn trả lời: “Tốt lắm, giống như cậu vậy.”
Đỗ Ngôn Mạch: “Anh thích mẹ em không?”
“……” An Cúc Nhạc thầm nghĩ: vấn đề không phải là tôi có thích bà ấy hay không, mà là bà ấy chắc chắn sẽ không thích tôi đâu.
Những bậc phụ huynh tư tưởng tiến bộ nhất định có tồn tại, nhưng phụ huynh tiến bộ đến nỗi có thể chấp nhận việc con trai mình qua lại với người lớn hơn cả một giáp thì khó tìm hệt như tìm xem có loài lưỡng tính nào trong số các sinh vật sắp tuyệt chủng hay không.
An Cúc Nhạc thở dài: “Thích, nhất là em gái của cậu, con bé đáng yêu gì đâu, tôi thấy mai này nó lớn rồi, người làm anh như cậu chắc sẽ mệt lắm đây.”
Đỗ Ngôn Mạch dường như cứng người một chút, An Cúc Nhạc khó hiểu: “Sao vậy?”
Đỗ Ngôn Mạch: “Tất cả mọi người đều thích em gái của em.”
An Cúc Nhạc gật đầu: “Ừm, con bé vừa xinh vừa đáng yêu, nếu tôi không gay, có khi cũng thực hiện kế hoạch Genji với con bé rồi.”
*Kế hoạch Genji: cụm từ này có hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-lac-nghiep/1533810/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.