*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cậu… cậu đừng… ưm…”
Còn chưa kịp phản đối, đầu đã bị xoay qua, tiếp theo là một nụ hôn sâu, sâu đến nỗi lưỡi của đối phương gần như luồn vào trong cuống họng của y. An Cúc Nhạc hít thở không thông, mỗi một chỗ trong khoang miệng đều bị liếm, Đỗ Ngôn Mạch mút lưỡi của y, cắt đứt mọi đường kháng nghị.
Ban đầu An Cúc Nhạc còn có thể chống cự, nhưng Đỗ Ngôn Mạch lại dùng thêm sức trước ngực y, như thể muốn ngăn cản sự chống cự của y vậy. Mỗi lần núm vú bị bóp, y lại hệt như một chú mèo con ngoan ngoãn, cả người mềm nhũn.
Chậc, mình đúng là tiện, M bẩm sinh, hễ bị đối xử thô bạo một chút là nghe lời ngay.
Đỗ Ngôn Mạch đã sớm biết nhược điểm của An Cúc Nhạc, nhưng cậu sẽ không thật sự tổn hại đối phương, độ lực cân nhắc vừa phải. Cậu xoa nhẹ hai viên thịt vừa bị ngắt nhéo như an ủi, tay kia thì trượt xuống, xuyên qua vải jeans xoa nắn chỗ kín của An Cúc Nhạc. Thân thể của An Cúc Nhạc chẳng bao giờ chống cự nổi khoái cảm, dương v*t nhanh chóng cương lên, căng thành một túp lều nhỏ.
Đến nước này rồi, nếu cậu không bắn thì tôi bắn. Thái độ của An Cúc Nhạc vừa biến chuyển, Đỗ Ngôn Mạch lập tức lật người y lại, đè lên ván cửa, tiếp tục hôn sâu.
Hai tay cậu lưu loát cởi quần jeans của An Cúc Nhạc, tuột nó xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-lac-nghiep/1533808/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.