Gặp ở chỗ cũ
Cái gọi là “chỗ cũ” của Lợi Diệu Dương, là căn hộ mục nát năm đó hắn thuê khi mới rời nhà ra ngoài lăn lộn.
Mục nát tồi tàn, tường mỏng bong tróc, nghe đâu gần đây đang có kế hoạch cải tạo thành phố, ai dọn được là dọn đi hết, đúng là nơi tốt để giết người cướp của hủy thi diệt tích bao che tội ác… An Cúc Nhạc vừa nói thầm vừa đi lên lầu, tới trước cửa phòng, y nhấn chuông cửa, tiếng chuông mang theo một ít thanh âm vụn vỡ cho thấy nó cũ kỹ thế nào.
Chốc lát sau, Lợi Diệu Dương mở cửa ra: “Tiểu Nhạc.”
Hắn mặc áo thun trắng và quần jeans, trang phục thoải mái, hệt như quay về lúc xưa, mỗi lần An Cúc Nhạc tan học tìm đến, Lợi Diệu Dương trong nhà sẽ nghênh đón y như thế.
Sau đó y sẽ nhào tới, trước tiên hai người ở huyền quan* thế này thế nọ, rồi vào phòng khách thế nọ thế kia, cuối cùng vào phòng ngủ thế kia thế ấy… cởi suốt một đường.
*huyền quan: khu vực tính từ cửa chính vào phòng khách.
Lợi Diệu Dương nghiêng người cho y vào nhà, trong nhà trái lại rất sạch sẽ, một ít vật bài trí đã thay mới, nhất là cái TV LCD kích thước siêu lớn kia, đang chiếu phim nóng, thân thể của An Cúc Nhạc được trình chiếu bên trên, bị một người đàn ông dùng chỗ kín đưa đẩy, rong ruổi…
Lợi Diệu Dương kề sát vào cười khẽ: “Chắc nó không biết lúc đó em tuyệt vời thế nào đâu, cho nó mở rộng tầm mắt.”
Trước TV, Đỗ Ngôn Mạch bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-lac-nghiep/1533798/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.