Hỏa hành châm?!
Nghe vậy, Mạc Hiển lập tức nhìn thần y Điền với vẻ hứng thú. Trên đời này ngoài anh ra vẫn còn người biết Ngũ hành châm pháp cơ à?!
Thú vị đấy!
“Xin hỏi tiền bối có phải là truyền nhân Ngũ hành châm không?”, đúng lúc này, Mạc Hiển chợt xen vào hỏi.
Mọi người đồng loạt quay lại nhìn anh, từ ánh mắt đến giọng điệu của người nhà họ Khương đều thể hiện rõ sự bất mãn đối với thanh niên này.
Thần y Điền hơi ngoái đầu lại, khẽ cười đáp: “Đúng vậy!”
“Bệnh này đúng là cần dùng Ngũ hành châm pháp mới cứu sống được. Chẳng hay ông còn biết loại nào khác ngoài Hỏa hành châm không?”, Mạc Hiển hỏi thẳng.
Câu hỏi này khiến nụ cười trên mặt thần y Điền lập tức cứng đờ.
Quá rõ ràng, ông ta chỉ mới học được một loại trong Ngũ hành châm pháp. Chỉ học mỗi Hỏa hành châm thôi đã giúp ông ta vang danh khắp Giang Nam, thậm chí còn được Trung y quán Đế Đô phong là Thánh thủ Trung y. Có thể thấy, nếu học được Ngũ hành châm pháp thật sự thì y thuật sẽ cao siêu đến mức nào!
“Xấc xược! Đây là chuyện mà hạng người như cậu có thể biết sao?!”
Người đàn ông mặc Âu phục, đi giày da vội mỉm cười lấy lòng thần y Điền: “Xin lỗi thần y Điền, tôi sẽ đuổi cậu ta đi ngay!”
“Không sao không sao, hậu bối thiếu hiểu biết thôi mà, tôi đã chừng này tuổi rồi, không so đo với bọn trẻ đâu!”, thần y Điền cười đáp.
“Nếu ông dùng Hỏa hành châm để chữa trị, ông cụ chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-ba-nam-ra-nguc-thanh-vo-dich/4277503/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.