Rất nhiều người nói ra những lời khích tướng cô công khai như vậy, bản thân Tần Lan là một người có lòng tự trọng rất cao, hiện tại cô chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.
Tất cả đều là tại gã này!
Tại sao cứ phải đem chuyện ngồi tù ra nói vậy chứ?
"Lan Lan, quần áo của anh ta trông cũng không hề rẻ tiền! Là cô mua cho anh ta sao?" Một thanh niên tóc ngắn nhìn Tần Lan cười nói: "Cơ mà cũng đúng thôi, cậu ta thì lấy đâu ra tiền chứ? Chỉ là tôi thật sự không ngờ, cô lại thích nuôi trai đẹp đấy, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi!"
"Anh..."
Hai tay Tần Lan nắm chặt dưới gầm bàn, móng tay sắp cắm sâu vào da thịt.
"Tôi có nợ nhà họ Tần một khoản tiền thua bạc, cũng không thể nói là không có tiền, tôi cũng có một ít tiền!", Mạc Hiển nhìn mọi người khẽ mỉm cười rồi nói.
Vừa nghe tin anh còn nợ cờ bạc, mọi người càng cười vui vẻ hơn.
"Này em gái, mắt nhìn đàn ông của em gái cũng thật là... bá đạo đấy!"
Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài nở nụ cười ác ý nói: “Nhìn xem chiếc dây chuyền này của chị, tuy chỉ có giá tám trăm ngàn tệ nhưng là anh rể của cô đã đặc biệt mua nó từ Châu Âu cho chị! Đàn ông ấy à, quan trọng nhất vẫn là tấm lòng, là thái độ!"
"Đúng vậy, chồng chị mới mua cho chị một chiếc Maybach trị giá hơn 3 triệu tệ, tuy không đắt nhưng ít nhất cũng thể hiện một chút tấm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-ba-nam-ra-nguc-thanh-vo-dich/4277491/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.