Quả nhiên, ba giây sau, cánh cửa được mở ra, bọn họ ở bên ngoài đấm đá một thôi một hồi, bên trong chẳng hề có động tĩnh gì, Mạc Hiển vừa tới gõ cửa thì cửa mở ra.
Cánh cửa vừa mở ra, một đám người xung quanh đã lao tới như ong vỡ tổ.
Tân Lan theo bản năng trốn ở phía sau lưng Mạc Hiển, nếu không phải vì nghe thấy giọng nói của người này thì cô sẽ không ra ngoài, điện thoại báo cảnh sát đều gọi tới chát máy rồi, nhưng họ đều nói sẽ thu xếp. nhanh chóng, nhưng đã qua một giờ rồi, thậm chí còn không thấy cả cái bóng cảnh sát đâu.
Điều duy nhất cô có thể làm là gọi lại cho anh chàng này quay lại, ở một khía cạnh nào đó, anh ta cũng tương đối đáng tin cậy! “tui rat”
Mạc Hiển hét lớn một tiếng, chiếc bình hoa bên cạnh không hiểu sao bị vỡ nát, đám người vừa định lao vê phía trước cũng đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt như nhìn xuyên thấu người ta kia khiến mọi người có mặt đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Bác cả tôi đã uống thuốc của công ty cô ta, bây giờ lâm vào hôn mê bất tỉnh! Tôi cần một lời giải thích. Đám công ty lớn các người cậy quyền cậy thế muốn làm xằng làm bậy gì thì làm, như thế cũng được sao!”. Một người đàn ông có râu giận dữ hét lên.
Quả thật, có một người đàn ông trung niên nằm trên cáng thương bên cạnh, miệng sùi bọt mép, toàn thân run lên lẩy bẩy
Nói thật thì, trong trường hợp này, thay vì đưa ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-ba-nam-ra-nguc-thanh-vo-dich/4277473/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.