Bên ngoài ngục giam.
Lúc này, tất cả phạm nhân đều được dẫn hết ra khu đất trống bên ngoài, hơn nữa còn là xếp thành hai hàng thẳng tắp, chính giữa chừa ra một hành lang vắng vẻ.
Vừa nghe thấy tin Mạc Hiển ra tù, cả trại giam đều bùng nổ sự ầm ĩ.
Thậm chí còn có tội phạm cầm biểu ngữ xin chữ ký, kiểu này nào giống ra tù, nói là fan meeting chắc đúng hơn.
Dương Tuyết theo phía sau cũng đi ra ngục giam, quét mắt nhìn một vòng, ở chọn đại ra một người thì đều là những tội phạm cấp độ S, thế mà họ lại chỉ có thể chen chúc nhau trong một góc, trở thành fan trung thành của Mạc Hiển.
“Cũng được yêu thích quá nhỉ!”, cô ta đi sau đột ngột thốt ra một câu.
Mạc Hiển không khỏi hừ lạnh: “Yêu thích? Đám người này chỉ ước tôi mau ra tù thôi!”
Lần này anh ra ngoài, Tử Ngục cũng mất đi ý nghĩa, hoàn toàn không có ai trấn áp được đám tội phạm nguy hiểm này nữa.
Ba năm nay, đám đại ca làm mưa làm gió bên ngoài này bị anh tra tấn tới mức muốn tự tử không dưới ba lần, hôm nay nghe thấy anh ra tù, họ thật sự còn nhiệt tình phấn khởi hơn là nghe tin mình có thằng cu bụ bẫm nữa.
Mọi người thấy anh đúng giờ lên trực thăng thì đồng loạt quỳ xuống đất.
“Kính thỉnh Mạc gia ra tù...”
Thấy cảnh này, Mạc Hiển còn mở cửa sổ, quát bên dưới: “Đừng sốt ruột! Vài hôm nữa anh của mấy chú sẽ quay lại nha!”
Phụt!
Đám phạm nhân bên dưới muốn khùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cu-ba-nam-ra-nguc-thanh-vo-dich/4277426/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.