Dạo này, Lý Khang hay nằm mơ thấy ác mộng, khiến chất lượng giấc ngủ của hắn vốn không được đảm bảo, nay càng đi xuống.
Lý Khang vốn là người cẩu thả nên cũng không chăm chút ngoại hình mấy: tóc tai rối bời, quần áo xệch xạc, giờ lại thêm đôi mắt gấu trúc.
Con người hắn càng lúc càng không ổn, đến nỗi bạn gái hắn cũng mới đòi chia tay ngày hôm qua. Dẫu thế, Lý Khang vẫn cảm thấy cuộc sống mình rất tốt, nhưng hiện tại cơn ác mộng ma quái kia cứ xuất hiện mãi làm tâm tình hắn có chút khó chịu.
Lại nói, ác mộng là giấc mơ, mà giấc mơ lại là giả. Nhưng Lý Khang lại không cảm thấy giả chút nào, nó chân thực, rất thực.
Lần nào cũng vậy, mười lần đủ mười. Lý Khang cũng đều mơ thấy hắn bị bọn quái vật truy sát, và lần nào hắn cũng chạy đến chết.
Chết rồi hắn mới giật mình thức dậy và nhận ra nãy giờ chỉ là mơ. Hôm sau, mọi thứ lại tái diễn như vậy.
Lý Khang cảm thấy không ổn, 3 tấm ga giường đều bị mồ hôi của hắn làm ướt, đang chờ đem đi giặt kia kìa.
Nếu ngay cả tấm cuối cùng cũng ướt thì hắn chỉ có nước ngủ dưới đất.
Hơn nữa, Lý Khang không chắc rằng hắn đã gặp qua lũ quái vật đó trong phim ảnh hay gì, vậy thì làm sao trong tiềm thức của hắn tồn tại chúng để chúng hiện hữu trong mơ?
“Hay là mình thực sự gặp qua chúng nhưng còn là lúc nhỏ nên không nhớ?”
Lý Khang lẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443857/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.