Mặt trời càng lên cao, không khí càng nóng bức.
Lý Khang luồng lách qua từng ngõ nhỏ, ra sức chạy băng băng trên mặt lộ vốn không có mấy người đi lại.
Hộc hộc
Chạy!
Tại sao lại chạy?
Truyện này không có gì ngoài chạy sao?
Lý Khang thầm nghĩ trong đầu, hắn hiện tại như là tội phạm truy nã rồi, trốn được bây giờ chứ chưa chắc trốn được suốt đời.
“Nếu không chạy nữa thì ra hàng?”
Hắn còn đang cho làm vậy là phải thì bỗng dưng mặt đất rung động dữ dội.
Xung quanh bốn phía mặt đường bắt đầu nứt ra tạo thành những khe sâu không thấy đáy.
Chiều rộng của những cái khe này đủ rộng để nuốt chửng những chiếc ô tô không kịp phanh lại. May mà Lý Khang chạy bộ chứ bằng không thì hắn cũng đừng hòng phản xạ kịp.
Từ trong những cái khe kia thoát ra luồng khí màu đỏ tía, nó cô động, đặc quánh như thực chất nhưng lại trôi nổi, lơ lửng trên không như các loại khí.
Những dòng khí này lan đến đâu thì cây cỏ, nhà cửa, xe cộ, bê tông cốt thép,.. Đều như bị ăn mòn, lại tựa như bị khô héo, tất cả đều co rút lại, lẩn sâu vào những cái khe không thấy đáy như thâm uyên kia.
Có những người vì không chạy kịp mà bị dòng khí đó quấn lấy, chỉ trong một hơi thở thì người đó ngay cả bộ xương cũng không còn chứ đừng nói đến cái nịt.
Lý Khang nào có tâm tư quản nhân mạng người khác nữa. Cứu người ? Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443852/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.