Chừng đâu nửa ngày trôi qua, số kiến trúc hắn phá hủy đã quá 50.
Hạ kia lần nữa lại buông mình trên những ngọn phố trầm tư, nắng cũng đã trải dài trên những ngả đường vắng lặng, những hàng phượng buồn nhuốm màu đỏ chót. Tjader ngồi đấy lắng nghe tháng sáu ùa về, nhẹ nhàng và bất chợt.
Ngày này năm trước, hắn hãy còn gồng mình đương chội nơi công trường đang xây dựng tiệm Café wibu gió vàng phía đông bắc vùng Morioh. Tiệm Café ấy không lớn, chỉ thế mới có thể thuê hắn, bằng chút ít tiền công, hắn có thể nuôi sống gia đình mình. Sau đó ít lâu, hắn đi theo những ông chú ở lân cận, theo người ta ra vùng biên để xây dựng công trình lãnh thổ, cùng một chút công việc thủ công làm lúc về đêm hắn đã có thể cho em mình đi học. Và rồi chuyện gì đến cũng đã đến, như những gì đã được viết ở trong truyện. Sau tất cả những biến cố đấy như thước phim chiếu chậm đang bày ra ở trước mắt hắn.
Tjader ngả người nằm xuống, tận hưởng cảm giác băng lãnh của những tảng đá mang đến giữa trưa hè nắng nực.
Hắn không bị wm cắn trả, wm như đã là một bộ phận trên cơ thể hắn, hắn dùng quá nhiều, chỉ là đang kiệt sức một chút mà thôi.
Lúc này trong tầm mắt của hắn, xuất hiện bóng dáng một cô gái, nếu hắn nhớ không lầm, đây chính là eSP – er đi tiên phong lúc sáng.
“Chuyện gì?” Tjader nghi hoặc dò hỏi.
“Ta thấy ngươi đang mệt mỏi, nên muốn bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443792/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.