Lý Khang muốn tìm KiKi, gọi nó trở về cái chồi rách nát.
Không gì hơn là tại sợ nó bị cơn thú triều kia vô tình quét qua, sống sót là không thể nào.
Mà KiKi lại là bạn đồng hành của hắn ở nơi khỉ ho cò gáy này, chưa kể nó còn biết nói tiếng người, lâu lâu tâm sự với nó cũng không tệ.
Nhưng hắn tìm cả buổi rồi vẫn không thấy KiKi đâu.
“Có lẽ nào nó đã trở về cái chồi rồi?”
Hắn tự hỏi.
Nhưng hắn cũng cảm thấy điều này không có khả năng cao lắm, bởi lẽ mấy lần trước KiKi sẽ tự mình đánh hơi, tìm ra Lý Khang sau đó hai người cùng nhau vác thú săn được trở về cái chồi để làm bữa tối.
Trước đó như thế, hiện tại không có lý nào lại thay đổi.
Đây cũng là điều hắn băn khoăn trắc trở.
“Hay là cứ trở về nhìn một cái rồi lại đi tìm?”
Hắn nghĩ vậy, nhưng chợt nhớ tới cái gì, “Không lẽ nó thật sự bị thú triều giằng xé qua rồi? Không ổn, hổ chết để da, người chết để tiếng, mình cứ lần theo đường đi của thú triều mà tìm nó vậy. Ngộ nhỡ có tìm thấy xác cũng có món chó giả cầy lót dạ buổi tối, không phải, là làm cái mộ bia cho trọn vẹn!”
Nghĩ vậy, hắn nhất quyết lần theo thú triều, mà đường đi của thú triều rất dễ nhận ra, hễ nơi nào nó đi qua là y như rằng cây cối đổ rạp, đất dẻ như dặm, xác động vật cùng máu đen in lên mặt đất,...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443738/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.