Bên dưới hồ Tịnh Nguyệt.
Nơi đây tối đen một màu, ngay cả khi thay thế hai mặt trăng trên bầu trời thành hai mặt trời cũng không thể nào chiếu thấu nơi đây.
Nhưng nhật nguyệt hàng thế, như hắc ám soi rọi.
Quanh năm suốt tháng, chỉ nghe thấy tiếng tu ù ục của các sinh vật mỗi khi hô hấp, họa chăng đấy chính là tiếng ợ rắm của lũ thủy quái. Nhưng thủy chung như cũ, điều này rất ít khi xảy ra, bởi lẽ khu vực này rất ít sinh vật có thể sinh tồn được, vì vậy mà thức ăn khan hiếm, như một trong chuỗi mắc xích thức ăn, những con quái thú khổng lồ cũng chỉ đánh chén được một hai lần trong năm, cùng lắm là chỉ đủ nhét kẽ răng.
Ấy vậy mà hôm nay nhộn nhịp dị thường, bọt khí hình cầu khắp nơi trào dâng, từng tiếng tu ừng ực nối đuôi nhau không ngớt. Các loại thủy quái lớn bé tấp nập di chuyển theo từng hàng ngay ngắn trật tự dưới sự khống chế của hai hàng cá mập ma uy dũng ở hai bên.
Cảm giác giống như… bọn chúng đang áp giải tù nhân!
Mặc dù không có mắt, mà ngay khi có mắt, mắt của bọn chúng đã sớm bị thoái hóa, bọn chúng đành rằng phát triển cho mình những cơ quan, giác quan nhạy bén giúp nhận biết môi trường xung quanh, mỗi loài mỗi vẻ, mặc dù có khi mượn ý tưởng lẫn nhau nhưng nhìn chung không có cái nào giống cái nào ở mỗi loài.
Tuy nhiên, dù là ở trên bờ hay dưới nước, sẽ luôn có kẻ ngoại lệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-cap-y-tuong-ta-chu-du-di-gioi/2443699/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.