Nhan Đình An nhìn thấy viền mắt An Ký Viễn sưng đỏ cùng vẻ mặt nơm nớp sợ hãi chỉ gắp mỗi đậu que liền khẳng định Quý Hàng lại mắng người rồi.
Thật sự cũng hơi oan uổng cho Quý Hàng rồi.
Từ lúc An Ký Viễn nghe lời cởi quần xuống tự mình thoa thuốc, Quý Hàng chưa nói thêm một câu nào.
Toàn bộ mông đều sưng lên căng tròn, ứ máu, chỗ xanh, chỗ tím nhìn rất dọa người. Da thịt nóng rát tiếp xúc với khí lạnh đối lập bên ngoài đồng dạng với bao nhiêu uất ức, thẹn thùng của An Ký Viễn cũng theo đó phơi bày ra.
Cậu đương nhiên không biết anh đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm giác được sự trầm mặc, ánh mắt kiên định đang nhìn chăm chăm vào người mình.
Bất luận là quyết định trong phòng mổ hay là mệnh lệnh trách phạt, xưa nay chưa từng có sự do dự.
An Ký Viễn cũng đoán không sai.
Đầu gỗ Quý Hàng, nét mặt đơ cứng như tượng sáp, không ai biết được anh đang suy nghĩ cái gì.
Anh đứng thẳng tắp trước bàn đọc sách hướng mắt về gương mặt ửng đỏ của em trai, nó đang không ngừng vặn vẹo thân người, cố sức đưa bình phun hướng về mông của mình.
Đứa nhỏ dùng mọi khả năng tưởng tượng, dựa trên hình thể giải phẫu, điều chỉnh góc độ nhưng hết lần này đến lần khác đều phí công, thuốc không có phun xuống mông được.
Quý Hàng nhìn không nổi nữa.
Anh tiến lên hai bước đoạt lấy bình phun, ấn vòi. Thuốc phủ một lớp sương mỏng trên toàn bộ mông, bằng mắt thường có thể nhìn thấy bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ca-ky-vi-tu/829042/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.