Ánh trăng vào đêm đông có chút ảm đạm, khung gian xung quanh bao phủ một màu tuyết trắng, bên ngoài khung cửa sổ chỉ còn lại những ngọn cây khô trơ trọi.
“Lộc cộc!”
"Kẽo kẹt!"
Cửa phòng ngủ đóng chặt, bên ngoài truyền đến âm thanh âm kỳ lạ. Đại não đang say ngủ bị đánh thức, người đàn ông đang nằm trên giường giật giật mí mắt, khóe miệng nhếch lên biểu thị thái độ cực kỳ bất mãn.
Nhan Đình An đương nhiên sẽ không rằng ở khu nhà nổi tiếng an ninh này có trộm hoành hành, còn to gan đến mức mở hết tất cả các đèn trong nhà, chỉ ngoại trừ hồ cá ở trước sân.
2h20p sáng bị âm thanh xuất phát từ thằng nhóc con không sợ đánh chạy lạch bạch từ dưới nhà lên trên lầu đánh thức, dù giỏi nhịn đến đâu cũng rất muốn dùng loại thủ đoạn nguyên thủy nhất dạy dỗ nó biết cái gì gọi là “kính già yêu trẻ”.
Đồng thời với dòng suy nghĩ này thì hình ảnh chú thỏ con bị tấm mềm bệnh viện quấn chặt như cây kẹo sữa đang ngồi trên ghế sô pha giữa phòng khách càng hiện thực hơn.
“Đây là cái gì?”- Nhan Đình An ngáp lớn một cái, híp mắt hỏi.
“Quà năm mới sao?”
Đôi mắt đang buồn ngủ cùng với quần áo ngủ màu trắng làm cả người toát ra khí chất ôn hòa, vô hại.
Cây kẹo sữa không hề sợ hãi, hơi đỏ mặt tiếp lời.
"Anh Đình An, chúc mừng năm mới."
Quý Hàng đứng ở chân cầu thang, trong tay đang cầm đồ vật, ánh mắt sắc bén liếc qua. Đôi mắt dày đặc tơ máu tràn đầy lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ca-ky-vi-tu/829031/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.