"Còn chờ tôi mời cậu qua đây?"
Tiếng đóng cửa chứng thực lời của Cố Bình Sinh vang vọng. Ông rất ít khi dùng loại khẩu khí này đối với Quý Hàng.
Chỗ ông ngồi cách chỗ Quý Hàng hai phần ba phòng họp, Quý Hàng mím môi bước về hướng ghế sô pha ở góc phòng, đoan chính đứng ở một góc bốn mươi lăm độ hướng về Cố Bình Sinh.
Không biết làm sao, thanh âm lúc này đều buông xuống hết mọi khí thế, thấp giọng gọi một tiếng:
"Thầy Cố!"
Cố Bình Sinh bật cười, ông là bị tiếng xưng hô này chọc cười.
Ngước mắt lên, quan sát toàn thể, dáng đứng thẳng tắp so với lần đầu tiên nhìn thấy đứa nhỏ này không có mấy khác biệt, mỗi một khớp xương đều lộ ra sự kính cẩn, nghe dạy bảo nhưng trong xương cốt tính cách ương ngạnh, quật cường luôn nhen nhóm.
"Cậu năm nay có 29 đi."
Quý Hàng suy nghĩ hai giây đáp lời.
"Qua năm, coi như là 29."
Hai tay xuôi thẳng bên người, thái độ cung kính, nếu như vừa rồi ở trước mặt mọi người có một nửa phần nhu thuận như lúc này thì còn cần đến giương cung bạt kiếm.
"Cậu theo tôi cũng mau mười năm rồi."
Như là đang nhớ lại, hoặc căn bản không muốn nhớ lại, đến rồi cái tuổi này mới thấy rõ thời gian trôi nhanh như nước chảy.
"Năng lực nghiệp vụ là từ trước đến nay không cần tôi nhìn chằm chằm, yêu cầu của cậu đối với chính mình so với bất kỳ ai đều càng nghiêm khắc hơn. Nhưng cái tính khí này, tự cậu nói xem, so với lúc đó ở trước mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ca-ky-vi-tu/829025/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.