Quý Hàng mang gương mặt băng sơn ngàn năm sải bước dọc hành lang phòng bệnh, Kiều Thạc giống như chú ong mật vây quanh nhụy hoa hút mật, lượn vòng trái phải.
“Thầy ơi, đi chậm một chút, em theo không kịp, chạy mấy chục tầng lâu chân vẫn còn đau a.”
“Thầy sẽ không tức giận chứ, Tiểu Thạc lại chọc thầy mất hứng sao?”
“Không phải vì buổi sáng em ăn trộm mấy viên sủi cảo của thầy chứ… Sáng ngày mai em làm cho thầy một chục luôn.”
“Thầy chớ không nói lời nào, nhiều người đang nhìn kìa, người ta chắc sẽ tưởng rằng em khi dễ thầy mất.”
Quý Hàng nén giận mở cửa phòng làm việc, xoay người nắm cổ áo Kiều Thạc lôi vào trong, đóng chặt cửa lại.
Một câu nói cũng không có, đi ngang qua Kiều Thạc đang đứng lảo đảo, mở ngăn kéo bàn làm việc rút ra một cây thước.
Kiều Thạc không tự chủ được lui về phía sau.
“Thầy, có gì từ từ nói, em buổi chiều còn phải theo bác sĩ Chu xuống phòng khám.”
Quý Hàng dứt khoát gõ mạnh thước lên mặt bàn, giọng cứng rắn không có đường thương lượng.
“Vậy thì tốt, nhanh bày tư thế đi.”
“Thầy, em biết lỗi rồi, em nhất định sẽ sửa.”- Hai thước vỗ mạnh xuống bàn vang dội làm Kiều Thạc giật bắn người.
Quý Hàng cười nhạo một tiếng: “Sửa? Làm sao sửa? Ngày mai làm một chục sủi cảo sao?”
“Không không, cái đó em chỉ nói đùa thôi.”- Kiều Thạc hận không thể cho mình một cái tát, hối hận vừa rồi còn đùa giỡn.
Quý Hàng căn bản không có chuẩn bị cùng Kiều Thạc nói nhảm, mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-ca-ky-vi-tu/828882/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.