Bồ Đào đỏ mặt.
Rút tay lại, sư phụ lại càng siết chặt lấy, còn viết "Bồ Đào, đừng buồn, đêm nay ta sẽ hảo hảo ”an ủi” ngươi."
Trong đầu Bồ Đào vang lên ong ong, mắc cỡ buồn bực không nói thêm tiếng nào.
Ba người còn lại bị Mộ Dung Thân Phi và Bồ Đào chiếm tiên cơ, không thể không có một người bước ra trực tiếp khiêu chiến Minh chủ tiền nhiệm. Sau khi đắn đo suy tư một hồi, rốt cuộc Vô Khổ đại sư đứng dậy, bộ dáng theo kiểu ”ta không vào địa ngục thì còn ai vào địa ngục”, tuyên bố khiêu chiến Minh chủ tiền nhiệm.
Thế nên hai người liền lập tức thượng đài, mọi người xung quanh ồn ào náo nhiệt hẳn lên.
Nhưng đối với Bồ Đào và Thượng Quan Khâm, lúc này thế giới như chỉ có hai người bọn họ, không cần thiết phải lên tiếng nói chuyện, chỉ cần viết chữ lên tay cũng đủ rồi.
Vì thế đám đông ồn ào này đối với hai người bọn họ cũng chỉ như mây như khói, hai người viết viết vẽ vẽ trên lòng bàn tay của nhau, không thèm liếc mắt nhìn lên lôi đài một cái.
"Ngươi nói được làm Minh chủ võ lâm sẽ tha hồ được ăn được uống, xem ra Bồ Đào không có phúc phận này rồi."
"Sư phụ sẽ nuôi ngươi......nấu thức ăn ngon cho ngươi ăn, mua xiêm y đẹp cho ngươi mặc, nếu ngươi muốn uống rượu bồ đào sư phụ cũng sẽ mua cho ngươi, thật ra bổng lộc của sư phụ rất nhiều, rất rất nhiều." Thượng Quan Khâm loan loan đôi mắt cong lại như trăng rằm, mỉm cười đẹp như một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bo-dao-khong-phun-bi/1607570/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.