"............Ta tên là gì, ta đã không còn nhớ rõ. Nhưng ta còn nhớ kiếp trước mình thích viết nhật ký, viết đến hoa rơi nước chảy, ba mẹ còn cười ta, nói ta mới còn học sinh mà đã yêu sớm, ba còn lén đọc............"
"............Ba mẹ tên gì, ta cũng không còn nhớ rõ...... Vốn ta cũng không nhớ sinh nhật của bọn họ, trước kia còn lưu ý hỏi qua, nhưng lại không tài nào nhớ được, hiện giờ ngay cả hình dáng bọn họ thế nào ta cũng nhớ không nổi............"
"............Thời trung học ta học hành không tốt, thầy giáo không thích ta, ta cắn răng, liều mạng học như điên để đạt điểm cao trong kỳ thi năm đó, thầy giáo cũng không còn dám xem thường ta nữa, còn nhớ rõ có một kỳ thi ta làm bài không tốt, nhưng giờ thì ta quên là ta đã thi môn gì............"
"............Hồi trung học ta ham chơi, lại biếng học, thầy gíao coi trọng thành tích, liền chán ghét ta, còn muốn khuyên ta nghỉ học, ta phấn đấu, lại đậu đại học, chứng minh cho thầy giáo xem...... Đại học...... Đại học đi học cũng không vui vẻ gì...... còn về nguyên nhân tại sao không vui vẻ...... Ta cũng không nhớ rõ............"
"............ Như thế nào bị chết......không nhớ rõ...... Tóm lại rất khó xem............"
"............Càng ngày ta càng quên nhiều việc, hy vọng khi hoàn toàn biến thành Bồ Đào, sau này sẽ không quên những gì đáng nhớ............"
" Bồ Đào! Mau thay quần áo!"
Thanh âm khàn khàn truyền đến, là giọng của Khổ bà bà.
Bồ Đào khép lại cuốn nhật ký bí mật, đem nhật kí giấu vào khe hở trong vách tường dưới gầm giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-bo-dao-khong-phun-bi/1607543/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.